Khai súng trước lễ 14/2 với em fwb chuppy lồn múp

Ngày ấy Hiếu học giỏi nhất trường, lại đẹp trai và hát hay nữa. Từng con sóng sướng khoái, theo đó, lan tỏa ra khắp người mình. Những kỷ niệm trong những ngày cuối cùng của thời học sinh theo từng dòng lưu bút ùa về. Mình chạy ra, mở hé cổng, nhận tập vở xong là giục Hiếu về liền. Nhà không ai khác, nên mình không cần phân tâm lo lắng và kiềm nén. Tay còn lại không ngường vuốt ve, sờ soạng 2 bên sườn, làm mình nhột nhạt khó tà, uốn éo, vặn mịnh qua lại liên tục. Anh ôm chầm lấy đầu mình, nẩy mông tới thật sâu. Mình chạy ra, mở hé cổng, nhận tập vở xong là giục Hiếu về liền. Hay em về trước, tắm rửa chuẩn bị sẵn đi. Hiếu cũng đỏ mặt nữa. Mình chợt nhớ câu má Chi hay nói: “Ngồi buồn vuốt bụng thở dài, nhớ chồng thì ít, nhớ trai thì nhiều”. Mình chạy ra, mở hé cổng, nhận tập vở xong là giục Hiếu về liền. Mình biết hết, cảm động lắm, nhưng chẳng biết phải phản ứng thế nào, nên cứ vờ như không biết. Bên trên, anh kéo 2 dây áo xuống, chụp lấy bầu vú mình nắn bóp liên hồi. Nhưng sao Hiếu lại chỉ thích và theo có mỗi My thôi vậy? Vừa thốn vừa sướng, mình chỉ biết mím chặt môi trên vai anh, người run lẩy bẩy, miệng xít xoa hít hà không ngớt. Đọc đi đọc lại cả giờ, và nhất là câu cuối “Dù sau này ra sao đi nữa, trong lòng Hiếu, My mãi mãi là thiên thần”.