Đợi bố ra ngoài để chơi trần cùng mẹ kế

Hoàng không ngủ, mắt mở nhìn trần nhà, nghi ngờ ngày càng lớn, “Vợ mình chắc chắn đang giấu điều gì đó, anh phải tìm hiểu.”
Ngoài hẻm, Nam ngồi trong xe, ánh sáng từ điếu thuốc lập lòe, anh nhìn lên cửa sổ nhà Thư, tự nhủ: “Em chưa thoát được anh đâu, Thư, lằn ranh của em mong manh lắm,” nụ cười lạnh lẽo nở trên môi. Anh thấy mắt em hôm qua, em sướng mà.” Thư đỏ mặt, lắc đầu mạnh:
“Không, anh đừng nói vậy, em không muốn nhớ lại, anh nên dừng đi,” tay cô siết chặt tay cầm xe nôi, lòng giằng xé “Hắn nói đúng, mình sướng thật, nhưng không được thừa nhận.” Nam không ép thêm, rút từ túi áo một chiếc USB nhỏ, đặt lên ghế giữa hai người:
“Đây là clip, anh xóa hết trên máy anh rồi, em giữ đi, anh không uy hiếp nữa, nhưng nếu em cần anh, cứ gọi.” Thư cầm USB, ngón tay run run, lòng nhẹ nhưng nghi ngờ “Hắn chịu buông tha thật sao? Đêm qua, sau cơn điên cuồng trên giường với Hoàng, cơ thể Thư mỏi nhừ, từng thớ thịt còn âm ỉ cảm giác khoái lạc, nhưng khi cô mở mắt, lồn vẫn ướt át khi ký ức về tay Nam ở nhà hàng Ngọc Lan bất chợt ùa về – những ngón tay trơn trượt, hơi thở nồng mùi rượu, và tiếng “chụt chụt” nhỏ dưới gầm bàn cảm giác lén lút hồi hộp khi vụng trộm nơi công cộng khiến lồn nàng râm ran khó tả. Công viên vắng vẻ, chỉ có vài bà cụ ngồi ghế đá trò chuyện, tiếng lá xào xạc dưới chân hòa cùng tiếng xe nôi lăn trên lối đi sỏi. Thư lắp bắp:
“Dạ, không, em không biết, chắc tình cờ thôi,” lòng rối như mây mờ ngoài