Cháu trai ngây thơ bị cả gia đình dụ dỗ vào bữa tiệc thác loạn tập thể

Dưới bóng mây mờ, Thư đứng trước ngã rẽ của lý trí và ham muốn, không biết lần tới cô sẽ giữ vững hay gục ngã, câu hỏi treo lơ lửng như cơn gió đêm lùa qua khe cửa. Trưa đến, bầu trời vẫn phủ mây mờ, không mưa nhưng không khí ẩm ướt, se lạnh. Điện thoại rung trong túi, tin nhắn từ Nam: “Thư, em với Hoàng trông hạnh phúc nhỉ, anh ghen đấy.” Thư giật mình ngẩng lên, thấy Nam ngồi ở bàn góc khuất, áo khoác đen, ánh mắt chạm cô, nhếch môi cười. Hoàng khựng lại, tay siết nhẹ vai cô, giọng thoáng lạ: “Vợ, em sao vậy, em còn mệt hả?” Thư lắc đầu, “Dạ, không sao đâu anh, do anh làm em đừ người tối qua đó,” nhưng bàn tay cô dưới chăn run nhẹ, lòng rối: “Anh nghi gì rồi sao nổi, mình không được để anh biết.” Hoàng gật đầu, xách cặp đi, nhưng khi đóng cửa, anh ngoảnh lại nhìn Thư qua khe hở, mắt thoáng nét trầm tư. Hoàng cười, bế bé Ngọc lên: “Vợ thay đồ đi, anh trông bé,” giọng dịu nhưng ánh mắt không rời cô. Về nhà, Thư giấu USB vào hộp trang sức dưới đáy ngăn kéo, tay run khi đóng lại, lòng mâu thuẫn: “Hắn nói xóa clip rồi, nhưng sao vẫn theo dõi mình, bàn tay hắn… Không, mình không nên vậy.” Hoàng ôm Thư từ sau khi cô lên giường, thì thầm: “Vợ, anh yêu em nhiều lắm đó biết không hả” giọng dịu nhưng chắc. Đêm qua, sau cơn điên cuồng trên giường với Hoàng, cơ thể Thư mỏi nhừ, từng thớ thịt còn âm ỉ cảm giác khoái lạc, nhưng khi cô mở mắt, lồn vẫn ướt át khi ký ức về tay Nam ở nhà hàng Ngọc Lan bất chợt